Tìm kiếm Ebook:

⇩⇩⇩ HƯỚNG DẪN TẢI EBOOK TRÊN BLOG ⇩⇩⇩

[BUỒN LÀM CHI EM ƠI] TÀI KHOẢN MEDIAFIRE CỦA BLOG ĐÃ BỊ KHÓA

Đầu tiên mình xin cám ơn các bạn đã gắn bó với Blog suốt thời gian qua, nhờ có mọi người mà Blog của mình mỗi ngày một đông vui hơn, cá...

CHUYỆN LẠ CÓ THẬT VỀ THỰC VẬT: TAO ĐÙN, NÓ DẪN, MÀY KÉO NHÉ!

https://tailieunongnghiep.com/ - chia sẻ tài liệu nông nghiệp miễn phí
 
Ngày xưa, thế giới còn hỗn loạn, bát nháo.

Một hôm, ngồi buồn, Trời bèn tí toáy nắn ra Trái Dất. Thương Trái Đất tăm tối, Trời làm thêm Mặt Trời, Mặt Trăng, rồi vô số các vì sao. Thấy đất được chiếu sáng mà vẫn cứ đen đủi, xấu xí, Trời liền phủ cho nó một thảm cây xanh.

Chán cảnh đất đá, cây cối cứ im lìm như chết, Trời lại nặn thêm hàng đàn, hàng lũ động vật. Xong việc, Trời định bỏ đi, nhưng bỗng nghĩ lại : Bỏ mặc cả giang sơn gấm vóc thế kia thì uổng quá ! Hay là cho chúng một tên quản lí ? Và, Trời vội vã làm ra con người !

Nhưng ngay hôm đầu, người đã than phiền với Trời : Động vật có chân, còn tự đi kiếm mồi mà ăn. Còn thực vật không có chân, thì ăn gì ? Trời suy nghĩ một lát rồi phán : ''Chôn rể của nó xuống đất, để rể hút nước, chuyển lên cho lá. Lá hít thêm khí trời rồi hòa với nước để tự làm ra cái cho cỏ cây ăn".

Người làm theo lời Trời dặn, đem trồng cây xuống đất. Rễ cần cù hút nước. Hút một lúc thấy mệt và đói, rể đòi lá cho ăn.

Lá chăm chỉ hít khí tròi đã lâu, đang sốt ruột cho rể chuyển nước lên. Nghe rể càu nhàu, lá quát : "Nước chẳng chuyển lên, lấy gì hòa với khí trời, mà làm ra cái ãn ? Mày tưòng tao no hả?

Rể nghĩ ra, cưòi thầm một mình rồi dấu dịu :

- Thôi xin lỗi vậy ! Nhưng thức ăn nặng, mày đổ cho chạy xuống thì dể. Nưóc cũng năng, tao làm sao "đổ" ngược lên cho mày, hở lá ? Tao vừa "thấm hút" vừa "đùn đẩy", cũng chỉ dồn được nước lên khoảng nửa mét thôi. Lá cũng bí, liền dấm dẳng :
 
- Cứ bào thằng thân giải quyết. Việc chúng mày, chúng mày lo !

Thân nẫy giờ ngồi nghe, liền phân trần :
 
Thì tớ đã chẳn lo xong phần tớ làm gì ? Toàn ống dẫn loại "xịn", đã xếp cẩn thận thành nhiều bó riêng rẽ rồi đấy nhé. Đây, bó "gỗ" để dẫn nước lên. Còn đây, bó "Li Be" để dẫn thức ăn lỏng xuống. Thôi, đừng cãi nhau nữa. Cái hóc búa là bơm nước lên. Tao sẽ dùng sức "mao dẩn". Nêu ống thật bé, riêng tao sẽ đưa nước lên được khoảng một mét rưỡi, nhưng chỉ thế thôi đấy nhé !

Lá thừ người suy nghĩ. Một lát sau, lá bảo :

- Thôi được, phần còn lại, để tụi tao lo. Ê, họ hàng nhà lá, có tí nước nào thì cho bốc hơi ngay đi để tạo một sức "lôi cuốn" mạnh. Nước vốn có sẳn sức kết dính. Hút được nước nằm ở trên lên, cả cột nước trong ống dẫn sẽ lên theo. Nào !

Thế là hàng trăm, hàng nghìn chiếc lá trên cây làm theo răm rắp và bốc hơi xả láng, đại để cũng như người ... toát mồ hôi cho bốc hơi lúc lao động nặng ở nơi khô nóng. Chỉ khác là người nặng khoảng 50 kg cả toát mồ hôi, cả ... tè, mỗi ngày cũng chỉ thải được khoảng ba lít nước. Còn một cây mà nặng khoảng 50 kg thì mỗi ngày cơ thể bốc hơi năm mươi lít nước, mỗi ki-lô-gam một lít nhiều và nhanh gấp 17 lần người !

Đoàn kết là sức mạnh, các em ạ.
Những ống dẫn bằng gỗ của cây (nhìn dưới kính hiển vi điện tử)
Nhờ phối hợp sức dồn (đẩy) của rễ, sức dẫn của thân và nhất là sức hút của lá, cây đã đưa được nước lên cao, lên thật cao, có lúc lên tới ... lên tới bao nhiêu nào ? Cây cao nhất cao bao nhiêu mét nào ? Để các em tự nhớ lại nhé !


Nguồn: Chuyện lạ có thật về thực vật (Lê Quang Long và Nguyễn Thị Thanh Huyền)
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

levantaihg@gmail.com